Ôi, em yêu, anh không ngờ em khéo tay đến thế! Mát hết cả ruột gan. Nghĩ thầm: “Đàn ông sao ngu vậy chứ”. Xin cám ơn thượng đế đã sinh ra lũ đàn ông, nông cạn và dễ tin người, có thế thì mới có hạnh phúc trên thế gian này chứ. Đàn bà thích lừa là đàn ông toi thôi. Vậy là cuộc thử thách nấu ăn đã xong, chàng cho tôi 10/10.
2. Ăn nói ư, phẩm chất này thì cánh gái già quá thạo, quan trọng nhất trong quy trình “công dung ngôn hạnh” đấy. Chàng đưa tôi về ra mắt mẹ ở quê để thẩm định. Mấy bà nhà quê chỉ thích nịnh, cho món quà đơn giản, khen cụ mấy câu đại thể thế này: “Mẹ ơi, con cám ơn mẹ đã đẻ ra anh Trạch Văn Đoành cho con”. Nói xong thì dúi vào tay mẹ những món quà nho nhỏ dễ cảm động. Cô con dâu tương lai sẽ trở thành thần tượng của mẹ ngay tắp lự, đám con cháu ở quê chả bao giờ khen cụ cái gì, bị cụ ghét là phải.
Tôi về quê ra mắt mẹ chồng tương lai đúng như kịch bản đã soạn, chàng chấm thêm một điểm nữa, cũng lại 10/10.
3. Phát thứ 3 này mới là quan trọng, chết người đây: Kiểm tra trinh tiết. Làm thế nào bây giờ nhỉ, nếu bị lộ chuyện thì bao nhiêu công lao, kinh phí đầu tư đổ xuống sông xuống biển.
Mấy đêm nằm vắt tay lên trán suy nghĩ mông lung mà tôi chẳng nghĩ ra cái gì, thế mới nhục chứ. Vá trinh ư? Tự nhiên lại mất toi gần chục triệu, giở hơi cái đời con dơi à. Vá xong thì hắn ta lại phá đi có phải ngu không?
Nghĩ mãi rồi cũng ra một cái gì đấy, hạnh phúc cả đời cơ mà, sau này còn phải đối phó với chồng nhiều cuộc lắm. Tôi tranh thủ tham khảo thêm con bạn nối váy, một kịch bản được tôi đầu tư viết ra hoàn hảo, con bạn thân biên tập lại chút ít, rồi bắt tay thực hiện.
Một mâm rượu thịnh soạn được tôi chuẩn bị chu đáo, ghẹ hấp xả, tôm chiên xù, ngao nướng... toàn là đồ biển, đặc biệt là chai rượu thuốc thuộc loại thửa chuẩn. Nào xin mời chồng tương lai của em ơi, hôm nay đẹp trời, chúng mình giao lưu mấy chén. Hết chai 65 Minh mạng, lại được hải sản kích cầu, tôi mới dở chiêu “váy ngắn, lả lướt, rau thơm” ra... Chàng điên lên lao vào tôi, hùng hục xong chàng lăm ra ngủ như con cún con, dễ thương quá. Hoàng hôn chàng mới tỉnh dậy, tôi khóc tu lên thảm thiết:
- Giời ơi là giời, thế là anh đã phá đời em rồi! Đã bảo đêm tân hôn cơ mà?
Đây chỉ là tiểu phẩm hài, và vẫn còn một câu thoại khá bất ngờ, tuy nhiên xin phép nhà văn Lê Tự cắt đi để dành cho... “cư dân mạng” viết. Các bạn có cái kết nào hay, vui lòng chia sẻ trên facebook để bạn bè cùng cười!
loading...
0 nhận xét:
Post a Comment