Home » , , , » Cây cầu không tay vịn

Cây cầu không tay vịn

Tình yêu mà không có lòng tin thì khác nào một cây cầu không tay vịn? Yêu kiểu đó, chênh chao và dễ vỡ tim lắm!

 

Tình yêu mà không có lòng tin vào nhau thì đúng là quá mạo hiểm. Phải cỡ nghệ sỹ xiếc mới dám yêu kiểu đó. Thế mà hoá ra, đời còn rất nhiều nghệ sỹ xiếc như thế! Yêu- rất yêu. Còn tin: Phải xét!
Tôi đã từng phải kết thúc một tình yêu vừa mới chớm nở chỉ vì phát hiện ra cô gái đó là một nghệ sỹ xiếc. Trước ngày gặp vợ tôi bây giờ, tôi có quen một cô gái. Tất cả mới chỉ bắt đầu bằng sự quý mến không hơn.

Nhưng mỗi ngày, cô ấy lại gọi cho tôi không dưới 30 cuộc điện thoại chỉ để hỏi vu vơ kiểu cái này thì thế nào, cái kia thì ra sao? Tôi vốn là kẻ không thích bị kiểm soát. Nhất là khi ấy, với bản tính nghệ sỹ, mơ mộng, tôi giống một con ngựa hoang hơn. Tôi sợ sự kiểm soát ấy. Tôi bỏ trốn.

Cho đến mãi sau này, cô ấy vẫn còn hận tôi vì cái cách tôi biến mất khỏi cuộc đời của cô ấy như thế. Cũng có người bạn của tôi lý giải: Nó yêu mày quá mức nên nó muốn nghe giọng mày hàng ngày thôi mà! Khi người ta yêu nhau quá mức sẽ rất dễ khiến người ta làm những việc quái đản như vậy.


Tôi cũng có một cậu bạn khá thân. Chúng tôi, 2 thằng đàn ông không có bất cứ một triệu chứng, biểu hiện nào để có thể nói là có vấn đề về giới tính với nhau. Thậm chí, chúng tôi cũng ít khi gặp nhau. Nhưng rồi, cô bạn gái của cậu ta đã bắt cậu ấy phải đưa máy cho tôi khi chúng tôi ngồi cà phê với nhau.
Để chắc chắn rằng cậu ấy nói đúng. Tôi cũng từng nghĩ: Biết đâu, cậu bạn tôi đã làm mất niềm tin nơi cô bạn gái? Cậu ấy đã từng nói dối cô ta chẳng hạn? Nếu đã không tin nhau sao còn yêu nhau? Tôi luôn tin rằng tình yêu mà không có lòng tin thì đó chỉ là đam mê nhau, hấp dẫn nhau.
Nhưng cậu bạn đó lại lý giải rằng: Vì cô ta quá yêu tao thôi. Chứ mày biết tính tao rồi, tao có bao giờ léng phéng với ai ngoài nó đâu? Tôi tin. Vì cô ấy đúng là mối tình đầu của cậu ta.
Rồi mới đây, tôi cũng được nghe một câu chuyện như thế. Khi cô gái ngồi với bạn gái của cô ta, cậu bạn trai liên tục gọi điện vào máy cô ấy để chắc chắn rằng cô ấy đang ngồi với bạn gái. Tôi đã từng bảo: Yêu kiểu đó thì mệt lắm!
Yêu kiểu đó thì đúng là rất mệt.
Cho đến lúc này, tôi vẫn khẳng định quan điểm của cá nhân tôi rằng KHÔNG CÓ TÌNH YÊU NÀO MÀ KHÔNG XÂY DỰNG TRÊN NIỀM TIN CẢ. Yêu nhau mà không tin nhau thì chắc chắn tình yêu đó không gọi là tình yêu.
Nhưng.
Nhưng vẫn có những người đang yêu mà không tin.
Rất yêu anh nhưng kiên quyết chẳng tin anh.
Vì họ đã từng bị lừa dối.
Vì họ có một lịch sử đớn đau về niềm tin bị đánh cắp.
Vì họ luôn sợ hãi kẻ thù nào cuỗm mất tình yêu của họ. Tạm gọi là ghen.
Vì họ thích kiểm soát đời người khác.
Hay vì họ cũng chẳng ý thức được rằng họ đang suy diễn linh tinh về một điều không có thật. Họ không tin vào đối phương mà chỉ tin vào sự suy đoán lăng nhăng của mình.
Vẫn có những tình yêu không niềm tin như vậy.
Và sẽ là bi kịch nếu họ cưới nhau.
Thế nên, tôi luôn cầu trời cho những ai yêu nhau mà không tin nhau thì mãi mãi đừng lấy nhau. Vì có lấy nhau rồi thì cũng bỏ nhau nếu như không sửa trị đầu óc mình, củng cố niềm tin của mình.
Giá trị của niềm tin là danh dự, nhân phẩm, đạo đức, con người, lòng tự trọng.
Nếu bạn đã từng bị nghi ngờ khi bạn hoàn toàn trong sạch, bạn sẽ hiểu cái đau đớn của sự bị nghi ngờ nó thế nào. Bạn sẽ thấy đau nhói ở tim mình nếu một người bạn thân của bạn nghi ngờ bạn. Chắc chắn đấy! Đau lắm! Xót lắm!
Và nếu bạn từng đau, từng xót vì lẽ đó, bạn sẽ hiểu giá trị của niềm tin lớn như thế nào.
Tôi đã từng bảo vợ tôi: Nếu sau này, các con mà không tin bố nó, chắc chắn, anh sẽ bỏ nhà đi. Anh sẽ không thể sống bên cạnh các con khi chúng nó không còn tin bố. Sẽ là khủng hoảng vô cùng, với tôi, nếu như các con tôi - đời của tôi - không tin cậy nơi bố nó.
Tin.
Tin một người có khó lắm không?
Hay vì tôi luôn sống cả tin nên thấy điều đó là dễ?
Vì quả thật, tôi sống được đến bây giờ là vì tôi luôn tin vào tất cả những gì tôi yêu thương.
Tôi sợ hãi vô cùng nếu như sự yêu thương nào đó của đời tôi làm cho tôi không còn tin tưởng nữa.
May mà không bao giờ điều đó xảy ra.
Như với em ruột tôi, người không bao giờ thích nói thật, luôn nói dối. Đã từng dối gạt tôi, dối gạt bố mẹ tôi không biết bao lần. Triệu lần, tỉ lần, mỗi ngày, mỗi lời. Song tôi vẫn có thể tin tiếp chỉ cần cô ấy hứa. Dù sau đó, cô ấy có tiếp tục lừa dối tôi, thì tôi cũng lại chỉ cần thêm 1 lời hứa nữa để tin tiếp.
Vì đó là ruột thịt của tôi. Vì đó là máu mủ của tôi. Và vì bản thân, trong sâu thẳm con người của tôi còn tình yêu rất lớn với cô ấy. Một tình yêu không định lượng nổi. Và tình yêu thì luôn đi cùng niềm tin. Còn tin là còn yêu và còn yêu là còn tin.
Với vợ con mình cũng vậy. Tôi không bao giờ nghi ngờ cô ấy. Dù cho có thấy cô ấy đi với người khác ngoài đường, tôi vẫn sẽ nghĩ rằng tôi hoa mắt.
Tôi luôn tìm mọi cách để biện giải điều đó vì tôi yêu cô ấy. Đơn giản chỉ vậy thôi. Và yêu tức là tin. Còn nếu đã không tin thì tốt nhất nên cắt đứt quan hệ. Vì tình yêu không có niềm tin khác gì cây cầu không tay vịn. Tôi nào phải diễn viên xiếc thăng bằng mà có thể đi qua nổi cây cầu kiểu đó?
Có thể có lúc ghen tuông mà nói rằng mình nghi ngờ này kia. Song sự nghi ngờ đó chỉ là một suy nghĩ tức thời. Vì nếu nghi ngờ khiến tôi phải để ý thì chắc chắn, tôi sẽ chủ động nói lời chia tay. Bởi tôi cực đoan vô cùng với thứ tình yêu không niềm tin.
Tin một ai đó cũng chính là yêu một ai đó.
Nói anh yêu em/ em yêu anh sẽ chỉ khiến trái tim này rung động.
Nói anh tin em/ em tin anh sẽ khiến cuộc đời của họ thuộc về mình.
Điều đó có cần dẫn chứng nào để chứng minh không?
Nguồn Dân Trí

loading...

0 nhận xét:

Post a Comment

AD