Home » , , , » Vỡ mộng lên đời vì chọn nghề... gái bao

Vỡ mộng lên đời vì chọn nghề... gái bao

- Tôi bỏ nghề ở phòng karaoke, lão đại gia thuê hẳn cho tôi một phòng đầy đủ tiện nghi, cho tôi rất nhiều tiền để tôi ăn tiêu, mua sắm, tôi chỉ việc thật thơm tho, thật gợi cảm để hết lòng "chiều chuộng" lão mỗi khi lão ghé về "nhà tôi".



Tôi được sinh ra và lớn lên trong một gia đình có mức sống trung bình ở thành phố biển. Tôi được thừa hưởng từ má những nét xinh đẹp, dịu dàng cùng suối tóc đen, dày, dài chấm tận eo lưng. 
Còn ba cho tôi nước da bánh mật cùng vóc dáng cao ráo, khoẻ mạnh khiến nhiều bạn bè cùng trang lứa xuýt xoa ao ước. Biết mình không thể tiến thân bằng con đường học vấn vì qua hai lần thi vất vả mà vẫn trượt đại học, nên tôi xin ba má đi làm tiếp viên cho một khách sạn lớn mới khánh thành trong khu du lịch sát biển. 
Ba má hiểu tính tôi đã quyết là làm nên không cản, ba má chỉ dặn dò giữ mình và cố gắng hoàn thành công việc được giao để có cầm đồng lương của chủ cũng không phải áy náy gì.
Chủ khách sạn là người đàn bà khoảng 50 tuổi, bà ăn mặc thời trang sang trọng và thơm nức mùi son phấn, nước hoa cao cấp. Bà tỏ ra ưng ý khi đọc đơn xin việc của tôi và gật đầu ưng thuận xếp tôi vào nhóm tiếp tân ở phòng karaoke trên lầu 4. 
Đồng phục của nhân viên cả nam lẫn nữ đều nhã nhặn, kín đáo. Ngay hôm đầu tiên đi làm tôi được chị quản lí bảo ban, bày vẽ từ cách trang điểm, đi đứng, lời ăn tiếng nói cho đến cử chỉ lịch sự khi giao tiếp với khách. Là con gái thành phố, lại có chút hiểu biết, cộng với sắc đẹp, vóc dáng cha mẹ cho, chẳng mấy chốc tôi trở thành "gà" cưng của bà chủ khách sạn.
Nhiều hôm tôi đắt khách đến nỗi hết ca trực về nhà chưa kịp ăn cơm đã có điện thoại của bà chủ gọi ra để phục vụ theo yêu cầu của khách "ruột". 
Đắt khách đồng nghĩa với việc lương thưởng ngày một cao, tôi tự hào chỉ sau một thời gian ngắn làm việc ở khách sạn, tôi đã tự nuôi bản thân mình mà không phải phiền đến ba má. 
Thế nhưng tiền thì không biết thế nào là đủ cho khát vọng lên đời, khát vọng thay đổi đẳng cấp của tuổi trẻ. Hàng ngày tôi thấy, rồi tiếp xúc với bao cô gái tuổi không bằng tôi, không xinh đẹp bằng tôi mà một bước lên xe, hai bước có đại gia săn đón, chiều chuộng, thời trang toàn hàng xịn, tiền tiêu như nước không cần nghĩ, khiến tôi ham lắm.
Vậy là để có tiền, để được sống trong giới thượng lưu nhung lụa, tôi đã bỏ công tìm hiểu con đường đi đến mộng ước đó. Cuối cùng sau nhiều ngón nghề học được từ đồng nghiệp tôi đã lọt vào mắt xanh của đại gia già mà mới nhìn qua cũng biết ông ta hơn tôi đến vài chục tuổi. 
Kệ! Tuổi tác không thành vấn đề khi lão đại gia cho tôi đặt chân vào chốn giàu sang mà tôi nghĩ nếu không được lão đại gia ngó tới thì đến nằm mơ tôi cũng không dám ước mình có thể tiếp cận được.
Tôi bỏ nghề ở phòng karaoke, lão đại gia thuê hẳn cho tôi một phòng đầy đủ tiện nghi, cho tôi rất nhiều tiền để tôi ăn tiêu, mua sắm, tôi chỉ việc thật thơm tho, thật gợi cảm để hết lòng "chiều chuộng" lão mỗi khi lão ghé về "nhà tôi". 
Rồi cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra, khi vợ lão đại gia không hiểu vì lí do gì đã phát hiện ra căn phòng sang trọng tít trên lầu 8 của khách sạn đó. 
Vợ lão đại gia không đánh đập, không một câu chửi rủa, sỉ nhục tôi, bà chỉ lạnh lùng sai mấy thanh niên vạm vỡ đi cùng thu hết tiền, nữ trang, váy áo mà tôi có được từ chồng bà, rồi bà cho người kèm tôi xuống đường với câu nói chỉ đủ cho tôi nghe nhưng khiến tim tôi muốn ngừng đập rằng nếu tôi một lần nữa gian díu với chồng bà, tôi sẽ không giữ được hình hài nguyên vẹn để trở về với gia đình.
loading...

0 nhận xét:

Post a Comment

AD